Tôi 30 tuổi, hơn em trai 2 tuổi, hơn em gái 4 tuổi. Càng lớn tôi càng nhận rõ em gái không hề giống ba mẹ hay anh em tôi, từ hình dáng bên ngoài lẫn tính cách.

Ba anh em tôi sống trong sự hòa thuận và yêu thương của ba mẹ. Cảm giác trong cho tôi cho biết mình và em gái có tình cảm gì đó rất khác so với tình cảm anh em ruột. Tôi giữ điều này cho riêng mình, đối xử với em gái thật tốt, em cũng vậy, rất chăm ngoan và hiếu thảo, chỉ có ba mẹ là người biết rõ sự thật em có phải con ruột hay không. Tôi không dám hỏi thẳng ba mẹ vì sợ những điều không hay có thể xảy ra.

Năm trước tôi bị tai nạn, nhờ em chăm sóc thời gian dài. Cảm xúc trong tôi cộng thêm giác quan thứ 6 khi tiếp xúc, nói chuyện với em càng khiến tôi khẳng định chúng tôi không phải ruột thịt. Sau tai nạn đó, tôi đi làm xa cuối tuần mới về nhà, mỗi lần xa em tôi lại nhớ rất nhiều, phải kìm nén cảm xúc để đối xử như người anh trai khi mọi chuyện chưa rõ ràng. Sau mấy đêm suy nghĩ tôi quyết về nói chuyện rõ ràng với mẹ. Đúng như những gì tôi nghĩ, em không phải con do ba mẹ sinh, mẹ nhận về nuôi từ một người lạ muốn cho con.

Tôi vẫn không nói về tình cảm của mình cho mẹ biết, nghe xong chuyện mẹ kể tôi thương em vô cùng, bao nhiêu năm nay em vẫn không biết mình là đứa trẻ mồ côi. Mọi người nói dối em về mọi việc, em rất ngoan và lương thiện, tôi sẽ phải làm thế nào để có thể giúp em đây? Im lặng không cho em biết sự thật? Còn chuyện tình cảm, tôi không biết phải xử lý như thế nào, liệu em có sốc không? Mẹ không cho tôi tiết lộ sự thật, còn tôi muốn được bảo vệ em, bù đắp những thiệt thòi em đã chịu. Xin mọi người cho tôi lời khuyên.

Thành

Độc giả gọi vào số 09 6658 1270 để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc.

Vnxpress