Nhật ký quân ngũ: Tình quân dân nơi bão lũ
Cập nhật ngày: 11/09/2024 13:38 (GMT +7)

Vậy là một ngày trong quân ngũ lại trôi qua, hôm nay thực sự là một ngày ý nghĩa, đáng nhớ đối với tôi cùng đồng đội.

Ngay từ sáng sớm, chính xác là lúc 4 giờ 10 phút, khi nghe tiếng còi báo động, tôi rất bất ngờ. Thật ra mỗi chiến sĩ đã không còn xa lạ gì với báo động đêm nhưng hôm nay tiếng còi vang lên từ tờ mờ sáng, thông báo một nhiệm vụ vô cùng quan trọng: Cán bộ, chiến sĩ trong đơn vị lên đường phòng, chống bão lũ. Triển khai thực hiện các phương án phòng, chống thiên tai, chúng tôi đã được đơn vị quán triệt và luyện tập thường xuyên, nhưng trong những ngày gần đây, trước cơn bão số 3 Yagi, nhiệm vụ phòng, chống lụt bão được đơn vị xác định quan trọng hàng đầu. Đúng với khẩu hiệu “Cứu dân là mệnh lệnh từ trái tim”, khẩu lệnh đốc thúc của các cán bộ chỉ huy thật quyết liệt, anh em đơn vị người nào việc ấy, răm rắp thực hiện, như đi cứu chính người thân, gia đình của mình vậy. Nên dù có phải dậy sớm nhưng không hề một đồng chí nào cảm thấy ngái ngủ.

Đêm qua, khi cơn bão đi ngang, tuy đơn vị không nằm trong tâm bão, nhưng tôi cảm nhận được tiếc rít lớn của gió, đôi khi là lốc quật ngang, quật dọc hàng cây xà cừ, bạch đàn trong đơn vị, hình như có một số cành gãy, có cả cây sấu trước sân Tiểu đoàn bị bật gốc. Trong đêm tối, tôi chẳng thể hình dung được thiệt hại do cơn bão gây ra là gì, có chăng là vài cái cây bật gốc, vài mái nhà bị cuốn bay, nghĩ ngợi miên man tôi dần chìm vào giấc ngủ… Sau tiếng còi báo động, chúng tôi xuất phát từ đơn vị lúc trời tờ mờ sáng, tôi chỉ thật sự cảm nhận được sự ác liệt về hậu quả mà cơn bão gây ra khi đến địa bàn huyện Chi Lăng, tỉnh Lạng Sơn. Cây cối đổ gãy ngổn ngang, đất đá sạt lở, mênh mông biển nước, người dân chìm trong cơn lũ... Nhìn mà xót xa, nhiều đồng chí không cầm nổi nước mắt và trong lòng tôi đặt ra câu hỏi: “Liệu ở huyện Lục Nam, tỉnh Bắc Giang nhà mình có bị bão tàn phá như thế không?”


Binh nhất Vi Văn Cương, Chiến sĩ Đại đội 11, Tiểu đoàn 9, Trung đoàn 141, Sư đoàn 3 ghi chép lại cảm xúc khó quên.

Đặt chân xuống con đường quốc lộ ngập nước gần thị trấn Đồng Mỏ, huyện Chi Lăng, theo phân công của chỉ huy đại đội, chúng tôi từng tốp, từng tốp một băng qua biển nước đến với từng gia đình để hỗ trợ đưa người dân ra khỏi vùng ngập lụt. Hình ảnh các cấp đến đại đội cũng dầm mình trong nước lũ để chỉ đạo, hướng dẫn làm cho chúng tôi thêm tự tin, không hề sợ sệt và càng quyết tâm cao hơn. Trong lúc lờ mờ sáng, bỗng vang lên giọng của một ông cụ, tuy hơi khàn nhưng hô rất to: “Ôi! Bộ đội về rồi, sống rồi. Sống rồi, bộ đội về rồi...”. Vậy là chúng tôi ngay lập tức bơi tới, căng dây thừng, chuyền phao cùng nhau cứu bà con. Từng cháu nhỏ, người già được đưa ra trước hết. Nhiều gia đình ông bà nhường nhau, con cháu nhường ông bà ra trước làm chúng tôi rất xúc động. Sau khi cứu hộ người, chúng tôi lại đưa tài sản, vật dụng thiết yếu của các hộ dân ra khỏi vùng lũ lụt. Sau một ngày dầm mình trong mưa lũ, đơn vị tôi đã đưa được hơn 50 người và di dời tài sản cho gần 80 hộ gia đình ra khỏi vùng nguy hiểm. Điều đáng mừng nhất là, điểm cứu hộ của đại đội tôi năm nay bảo đảm an toàn tuyệt đối, không để xảy ra thiệt hại về người. Chỉ tiếc, còn một số vật dụng của những gia đình khó khăn bị ngập nước, hư hỏng khi chúng tôi chưa kịp đến ứng cứu.

Tôi ấn tượng nhất với khoảnh khắc dù trong cơn mưa lũ những hộ gia đình ở vị trí cao hơn đã luộc ngô, nấu xôi, hay những gia đình bán tạp hóa tặng bánh mì, nước ngọt cho bộ đội và những gia đình bị ngập úng. Tuy bắp ngô, nắm xôi, những cái bánh mì khi nhận tới tay đã ngấm chút nước mưa, có phần ỉu và hơi nhão, nhưng ai cũng thấy ấm lòng. Hạt ngô, hạt gạo nếp, miếng bánh tan trong miệng, người lính chúng tôi được tiếp thêm sức mạnh, tinh thần vững vàng hơn tiếp tục cứu giúp bà con. Đúng là tình quân dân máu thịt.

Và kết thúc nhiệm vụ giúp dân ra khỏi vùng lũ, đó là những cái bắt tay, cái ôm chặt, là lời cảm ơn kéo dài và cả những giọt nước mắt xúc động. Chia tay, chúng tôi hứa với bà con nơi đây: Chúng tôi, những chiến sĩ Trung đoàn 141, Đoàn Hoài Ân của Sư đoàn 3 sẽ luôn có mặt kịp thời, trong mọi điều kiện, khi bà con cần, nhất là lúc khó khăn, gian nguy.

Lạng Sơn, ngày 8/9/2024.


Bữa ăn vội vàng của cán bộ, chiến sĩ Trung đoàn 141, Sư đoàn 3.  

Binh nhất Vi Văn Cương, Chiến sĩ Đại đội 11, Tiểu đoàn 9, Trung đoàn 141, Sư đooàn 3
Các tin khác:

Tìm kiếm theo:Chuyên mục nàyTất cả các chuyên mục